The Italian’s Mistress _ Chapter 2.3


11

Những từ ngữ của anh hoàn toàn khiến cô cảm thấy choáng váng. “Lucio, tất cả điều này là một sai lầm…Chắc chắn anh cũng thấy điều đó mà phải không?”

“Không.” Hai bàn tay anh nắm chặt lấy cánh tay của cô. “Tôi muốn có em bằng bất cứ giá nào. Em có thể đến với tôi bằng lòng biết ơn hay sự căm ghét. Nhưng tôi khác em. Tôi sẽ có được em cho dù em có cảm thấy như thế nào.”

Cô định mở miệng phản kháng lại nhưng quá trễ rồi. Anh đã cúi đầu xuống và chạm môi mình vào môi cô, ý thức của cô quay cuồng vì cảm giác môi anh trên môi cô một lần nữa.

Lưỡi anh đi xuyên qua làn môi run rẩy của cô, khiến cô đáp trả lại, cho dù không muốn nhưng cô không thể nào ngăn bản thân mình. Chỉ với nụ hôn đầu tiên đã khiến tâm trí cô trở lại với những hồi ức bốn năm trước, khi chỉ cần ánh mắt đó hướng về cô là đã khiến cô quằn quại với niềm khát khao nóng bỏng.

Anna cảm thấy tay anh đang tìm kiếm ngực của cô và nơi đó đang áp vào để trao cho anh những gì anh khao khát, tay chân cô trở nên yếu đi khi ngón tay cái của anh tìm thấy nụ hoa của cô, sự đụng chạm trêu ngươi của anh khiến cô cảm thấy mình như đang trôi dạt giữa biển cả nhu cầu, từng đợt sóng đang de dọa thiêu cháy cô.

Cô cảm thấy lưng tựa vào tường, cơ thể rắn chắc của anh áp vào người cô, nhu cầu nóng bỏng của anh thể hiện một cách rõ ràng, những rắc rối tại nơi anh kết thúc và là điểm bắt đầu nơi cô.

Cô gắng kìm nén sự đáp trả của bản thân, không sẵn lòng để anh biết nhu cầu của mình nhưng cô không thể nào kiểm soát được nó. Cơ thể cô khao khát sự thống trị của anh, từng dây thần kinh trong người ngân vang với niềm thích thú khi bàn tay anh di chuyển khắp người cô, định hình cô, vuốt ve cô…chinh phục cô.

Miệng anh rời khỏi miệng cô để di chuyển xuống dưới, đặt tại đường cong phía trên khuôn ngực của cô, những ngón tay linh hoạt của anh giải thoát sự gò bó của bộ đồng phục, ánh mắt đói khát của anh chi phối cô bởi sự dự đoán đầy nóng bỏng.

“Em quá xinh đẹp,” anh rên rỉ khi đưa miệng đến một bên nụ hoa của cô. “Tôi đã mơ về khoảnh khắc này…nhức nhối vì nó…”

Những từ ngữ của anh vừa khiến cô cảm thấy vừa run rẩy vừa hoảng sợ. Cô muốn anh nhưng vấn đề của em trai anh vẫn nằm giữa họ. Cô không hề có bất cứ hồi ức nào về việc đã xảy ra trên giường của Carlo nhưng cô biết kết quả của nó chính là một đứa trẻ – con trai của cô. Làm sao cô có thể đi từ vòng tay của em trai anh để rồi đến với anh mà không hề cảm thấy ray rứt lương tâm?

“Lucio…” Cô đẩy mạnh vào ngực anh, không tưởng tượng mình có thể làm được.

“Gì cơ?” Từ ngữ của anh trở nên sắc bén.

“Em không biết mình có thể làm được điều này hay không.”

“Em thấy lo lắng việc phải cùng tôi chia sẻ chiếc giường sau khi đã ngủ với em trai của tôi sao?”

Cô khựng lại khi nghe thấy chất giọng khàn khàn của anh. “Đó không phải là chuyện của…Carlo. Mà đó là vấn đề giữa…anh và em.”

“Em đã làm tất cả mọi thứ với Carlo,” anh nói. “Em đã mang thai đứa con của nó. Và em cự tuyệt tôi bởi vì nó.”

“Không phải vì anh ta mà em cự tuyệt anh,” cô phản đối. “Em không chấp nhận ai cả.”

“Em xem đó là sự an ủi sao?”

“Không, nhưng em nghĩ rằng…”

“Em nghĩ sao!” anh chế nhạo. “Em đã nghĩ gì chứ? Em quyến rũ em trai của tôi, nghĩ rằng không ai có thể phát hiện vì tôi đã rời khỏi thành phố, nhưng em thực sự đã đánh giá Carlo quá thấp.”

Đúng, cô đã đánh giá cậu ta quá thấp!

“Carlo đã nhìn thấu vẻ ngoài thơ ngây của em,” anh nói. “Trái lại tôi trở nên mù quáng vì tình yêu tôi dành cho em.”

“Anh chưa bao giờ yêu em,” cô nói với giọng điệu trống rỗng.

“Có, tôi đã yêu em bằng tất cả tế bào trong cơ thể tôi. Em đã hủy diệt tình yêu đó bằng việc quyến rũ Carlo trong khi nó mất cảnh giác.”

Cô nhìn chằm chằm anh một cách hoài nghi. “Đó là điều anh ta đã nói với anh sao?”

Anh nhìn cô với ánh mắt sắt đá. “Tôi biết Carlo sẽ không bao giờ phản bội tôi.”

Cô không chắc phải làm thế nào để đáp lại lời khẳng định đó của anh. Nhưng Carlo đã lên kế hoạch để quyến rũ cô.

“Việc tin tưởng vào em trai mình là một điều đáng quý nhưng em không thể nào nghĩ đến việc anh không thèm dành chút ít thời gian để suy nghĩ về những gì chúng ta đã chia sẻ với nhau.”

“Đáng tiếc rằng em đã không làm như thế khi em dụ dỗ em trai tôi vào giường, rồi sau đó để nó phải dùng tiền mua chuộc em.”

“Cái gì cơ?”

“Đó là mục đích của em không phải thế sao?” anh hỏi.

“Em không biết điều anh nói có ý gì…”

“Ôi, coi nào, Anna.” Giọng của anh trở nên gay gắt. “Chắc chắn em không mong đợi tôi sẽ giải thích rõ ràng mọi chuyện với em chứ? Tôi và Carlo đều là người thừa kế tập đoàn Ventressi. Sinh ra được người thừa kế, tổng số tài sản khổng lồ đó sẽ thuộc về đứa trẻ khi nó bước sang tuổi hai mốt.”

“Một người thừa kế?” Cô trân trối nhìn anh.

“Con trai của em chính là tấm vé đưa em đến sự giàu sang,” anh nói. “Là người nhà Ventressi, thằng bé được xem là người thừa kế số tài sản đó. Tại sao em không báo tin mừng này với Carlo đi?”

Cô cảm thấy buồn nôn, cơ thể không khỏe.

“Trong ba năm em đã không cho nó biết về thằng bé,” anh nói. “Em không nghĩ đã đến thời điểm nói cho nó biết rồi sao?”

Cô xem xét kỹ hai bàn tay đã hằn vết móng tay của mình. “Em thấy không cần phải làm thế.”

“Không…” Anh thở mạnh ra. “…em sẽ không làm thế. Em tốt hơn nên chờ một cơ hội tốt và đợi đến thời điểm sự thù hận trở nên ngọt ngào.”

“Cái gì ạ?”

“Đừng có giả vờ ngây thơ với tôi,” anh gầm gừ. “Carlo đã kết hôn và đang chờ con của nó chào đời. Em đang hy vọng điều gì? Bây giờ em định nói cho nó biết về sự tồn tại của Sammy sao?”

Anna nhìn chằm chằm vào anh mà không nói một lời nào.

“Tôi có thể nhìn thấy đầu óc của em đang hoạt động như thế nào,” anh nói tiếp. “Em có những nhu cầu cần được đáp ứng. Làm gì có cách nào tốt hơn việc nói cho Carlo biết về đứa con mà em trai tôi không hề biết đến sự tồn tại để em có thể lấy những thứ mình muốn chứ?”

Anna suýt không thể khép miệng lại khi nghe thấy những điều anh vừa tiết lộ.

Carlo? Đã kết hôn? Đang chờ đứa bé chào đời?

“Em chưa từng có ý định nói cho Carlo biết chuyện đó,” cô nói xuyên qua làn môi đã trắng bệch.

“Không ư?” Anh nhìn cô một cách hoài nghi. “Đừng có biến tôi thành kẻ ngốc, Anna. Tôi đã từng nhìn thấy những người phụ nữ giống như em muốn cái gì. Tống tiền chính là bản năng tự nhiên thứ hai để lấy những điều mình muốn, nhưng nếu em cho rằng mình có thể chiếm được số tài sản đó thì hãy suy nghĩ lại đi. Tôi sẽ không để điều đó xảy ra đâu.”

“Em không hề muốn dính líu với Carlo,” cô khẳng định.

“Tốt, bởi vì từ lúc này em sẽ phải làm theo những gì đã thỏa thuận với tôi.”

Ánh mắt của anh như thiêu đốt cô bất cứ nơi nào nó lướt qua, nó khiến cô nhận thức được cơ thể mình theo cái cách mà đã từ lâu cô không hề cảm nhận được. Cô cảm thấy sự kích thích nơi vùng ngực, chúng dường như nặng hơn và cả hai nụ hoa đều siết chặt lại, nhức nhối vì sự đụng chạm của anh. Miệng cô trở nên nhạy cảm hơn, làn môi run run vì nụ hôn mạnh mẽ của anh và cô cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nhận ra mình muốn có anh.

“Em để quần áo của mình ở đâu?” anh hỏi một cách thẳng thừng.

“Em để nó trong tủ tại phòng của nhân viên.”

“Hãy đi thay đồ và trở lại đây trong vòng 10 phút,” anh chỉ thị cho cô. “Tôi sẽ nói chuyện với chủ của em và thông báo cho ông ta biết vị trí mới của em.”

Gương mặt cô trở nên ửng đỏ khi cô hiểu ra những điều anh vừa nói. “Anh định nói cho ông ta biết em sẽ là tình nhân của anh sao?”

Anh nhún vai bất cần. “Tại sao không chứ? Nó là sự thật, không phải thế sao?”

“Anh không thể nói với ông ta rằng em là thư ký hay vị trí nào khác sao? Một địa vị nào đó thích hợp hơn…”

“Em sẽ không chỉ là tình nhân của tôi, Anna, em còn phải biểu hiện mình hài lòng về nó, em hiểu không?”

Cô nhìn anh một cách phẫn uất. “Còn Jenny và Sammy thì sao? Em sẽ phải nói gì với họ đây?”

Anh nhìn cô một lúc lâu trước khi nói. “Sammy còn quá nhỏ để hiểu những chuyện này. Nhưng em gái của em chỉ cần được biết rằng chúng ta đã bắt đầu lại mối quan hệ một cách vô hạn định.”

“Một cách vô hạn định?” Những từ ngữ đó thốt ra từ bờ môi giật lên vì kinh ngạc của cô. “Nhưng anh đã nói rằng nói chỉ kéo dài trong ba tháng!”

Ánh mắt anh lấp lánh sự toan tính. “Ở đây tôi là người làm chủ tình thế, Anna. Em tốt hơn nên nhớ rõ điều đó.”

Cô quay người rời khỏi phòng với sự thịnh nộ vây quanh khi cô đi về phía thang máy dành cho nhân viên. Cô ấn mạnh vào nút gọi thang máy như thể nó chính một phần trên gương mặt đáng ghét của anh, sự căm tức sôi sục bên trong cho đến khi cô dám chắc nó có thể khiến cô nổ tung ra.

Số mệnh trớ trêu gì đã dẫn cô đến cái quán cà phê đó chứ?

Công việc của cô đã làm gì để ngáng đường anh trong những năm qua?

 

14 thoughts on “The Italian’s Mistress _ Chapter 2.3

  1. Chuc mung sinh nhat Moko! Chuc em luon vui ve, yeu doi va hanh phuc.
    Thanks a lot for all you’ve shared with us so far.

    All the best, t

  2. Chúc em sinh nhật tuổi mới vui vẻ. Có nhiều điều mới dành cho em. Thân ái.

  3. ui!hnay sinh nhat moko nhi.chúc mưng sinh nhat e nhe.hihi.hoi muon nhi.

  4. @everyone: moko cám ơn mọi người thật nhiều. Hôm nay là ngày sinh nhật vui nhất và đáng nhớ nhất trogn 22 năm qua. Lần nữa cảm ơn đã dành nhiều tình cảm cho moko ^.^

  5. hom nay moi co time de vao trang nay
    Chuc mung sinh nhat hoi muon. nhung van hon la khong ban nhi.(heee)cung thang sinh voi minh do. Chuc moi dieu tot lanh

  6. Chuc mung Sinh nhat Moko. muon mot chut vi hom qua T ban qua khong co online duoc
    Chuc ban Sinh nhat vui ve nhe

  7. thanks vì đã chia sẻ một bản dịch hay như vậy. cho mình xin bản tiếng anh với nha. rất tò mò nội dung tiếp theo sẽ ntn. email của mình là nguyenkimanh2410@gmail.com
    thanks so much!

    1. Bạn để ý phần Categories bên góc trái, bạn chọn “The Italian’s Mistress”, tại đây sẽ tập hợp tất cả các chương của truyện này nha bạn ^^

Leave a reply to Tam Cancel reply